Friday, March 20, 2009

trở về

Không hiểu sao tôi lại muốn viết tiếp "Năm tháng tuổi thơ tôi" đến như vậy. Tôi muốn trở về cùng cái tôi trong tôi về một thời tô đã sống. Nó không ầm ỉ, chẳng có nhiều ý nghĩa gì ghê gớm, đơn giản nó là của tôi cái quá khứ đẹp trong tôi mà đôi khi tôi muốn ngoái đầu nhìn lại, muốn quay trở về. Có những lúc ta sẽ đâm lười biếng. Rồi có lúc lại cảm thấy muốn viết, muốn trãi lòng ra đến kinh khủng.

Trở về có thể là những trang viết trãi lòng về một quá khứ mà nó đôi khi ám ảnh tôi suốt cuộc đời. Cái ám ảnh ấy thật kỳ lạ, nó không làm ta đau, nó không làm ta sợ hãi. Nó có một ma lực kỳ lạ khiến ta cứ phải trăn trở, nhớ nhung về nó mãi. Nghe có vẻ hơi trừu tượng và hoài niệm quá, nhưng tôi yêu cái hoài niệm của riêng tôi. Vì nó thuộc về tôi. Bỗng dưng có cái gì đó khiến tôi nhớ về Cố khi thanh minh đến gần. Tôi nhớ về người Mẹ kế. Tôi nhớ đến những dòng chảy đầy bùn như sữa, đục cả dòng sông. Tôi nhớ những căn nhà lá lụp xụp và nhớ những trận đánh nhau ứa máu trên những vũng lầy.

Thanh minh đến gần, tôi sẽ trở về thăm lại những nấm mồ của người đã khuất để nỗi nhớ trong tôi vơi đi phần nào. Và có lẽ tôi tạm mượn những trích đoạn thơ "Tự Hát" của Xuân Quỳnh để tiếp tục cho sự trở về này…

Photobucket

(…)

Em trở về đúng nghĩa với trái tim

Biết làm sống những hồng cầu đã chết

Biết lấy lại những gì đã mất

Biết rút gần khoảng cách của yêu tin

(…)

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Biết khao khát những điều anh mơ ước

Biết xúc động qua nhiều nhận thức

Biết yêu anh và biết được anh yêu.

(…)

Em trở về đúng nghĩa trái tim em

Là máu thịt, đời thường ai chẳng có

Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa

Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.